Câu chuyện nụ cười tại Huế

“Thương con lắm, cũng có lúc mẹ buồn nhưng nhìn thấy con thương lắm”

Chị Hồ Thị Ngừ đến khám sàng lọc ở chương trình phẫu thuật của tổ chức Phẫu thuật Nụ Cười tại Thừa Thiên Huế lúc khi đã gần trưa, tay xách nách mang đủ thứ đồ dùng, cùng với hai đứa con thơ. Người con trai lớn 6 tuổi bị hở môi, nhưng gương mặt bé vẫn sáng ngời. Chị kể ba mẹ con đi xe đò từ 5 giờ sáng, sau 6 tiếng đồng hồ mới đến được đây. Sáng đi còn chưa ăn sáng, chỉ có mua bịch nhãn theo cho đỡ đói.

Ba mẹ con đến từ huyện Hương Hoá, tỉnh Quảng Trị, là đồng bào người Vân Kiều. Ba đi làm xa ở Bình Dương mới mấy ngày nên không về được, mẹ bỏ việc nương rẫy, gửi đứa con lớn 8 tuổi cho bà nội, để đi tìm cơ hội điều trị hở môi cho con. Chị tâm sự rằng lên đây sợ lắm, trước nay không dám cho con đi phẫu thuật vì sợ gặp rủi ro trong quá trình phẫu thuật. Nhưng thấy con hay bị bạn bè trêu chọc, bạn chê con xấu dữ, rồi chỉ dám về nhà khóc với mẹ. Chị thương con và tội nghiệp cho đứa con bé bỏng mình dứt ruột sinh ra. Nhìn thấy một vài đứa trẻ khác cũng kém may mắn như con mình nhưng nay đã được chữa khỏi bệnh, còn con mình thì chưa được vá môi, chị mới lấy hết quyết tâm đưa con đi phẫu thuật.

Đến chương trình phẫu thuật của tổ chức Operation Smile tại Bệnh viện Răng hàm mặt Huế, được các bác sĩ thăm khám tận tình và tư vấn. Hơn nữa chương trình còn hỗ trợ chỗ ở trong những ngày chờ phẫu thuật và chi phí đi lại, nhờ vậy chị tự tin hơn đưa con vào phòng phẫu thuật. Ngồi ngoài chờ đợi, ánh lên trong mắt người mẹ là những lo lắng khôn nguôi, thế nhưng cũng là niềm vui và hy vọng về một nụ cười lành lặn hơn cho đứa con của mình. Và như phần thưởng lớn nhất cho cả một hành trình dài, nụ cười của bé Dũng đã được trọn vẹn sau ca phẫu thuật. Vậy là, từ nay con đã có thể tự tin hơn trong cuộc sống, không sợ bị bạn bè hay xã hội xa lánh, sẽ sống một cuộc sống như bao đứa trẻ cùng trang lứa khác.

Người Cha Ireland Của Cậu Bé Hở Môi, Hàm Ếch

Đăng Sơn là một cậu bé sinh ra với dị tật hở môi, hàm ếch bị bỏ rơi bên ngoài trung tâm trẻ mồ côi Hải Dương. Cuộc đời em bước sang một trang mới khi một người đàn ông ngoại quốc đến từ Ireland muốn nhận nuôi em từ giây phút đầu tiên nhìn thấy em qua ảnh.

John Hennigan, giáo viên tiếng Anh của trường quốc tế British Vietnamese International School Hanoi – BVIS Hanoi kể lại khoảnh khắc đó: “Trái tim tôi nhói lên khi thấy nụ cười không lành lặn của con. Tôi lập tức nhận ra rằng đó chính là đứa trẻ mà tôi muốn nhận nuôi.”

Lần đầu tiên họ gặp nhau là ngày Đăng Sơn được đưa đến bệnh viện Hữu Nghị Việt Nam – Cuba để phẫu thuật khép môi trong chương trình của Operation Smile Vietnam. Trải qua nhiều cuộc phẫu thuật khác nhau cho Đăng Sơn, và một quá trình làm thủ tục đầy phức tạp, việc nhận nuôi Đăng Sơn quả thực là một hành trình đầy kiên tâm của John: “Trong đời mình, tôi chưa bao giờ làm bất cứ việc gì khó khăn như việc nhận nuôi Liam. Rào cản lớn nhất là việc tôi phải chứng minh mình xứng đáng và đủ khả năng để nhận nuôi con, tôi cũng đã từng nhận một lá thư từ chối từ Ireland.”

Điều kì diệu cuối cùng cũng đã xảy ra vào tháng 6 năm 2021, Đăng Sơn với tên gọi mới là Liam, chính thức được nhận nuôi bởi cha John Hennigan, và bắt đầu một cuộc sống hạnh phúc, yêu thương và rạng rỡ hơn.

Không phải ngày nào chúng ta cũng nghe tin tức về việc một người ngoại quốc nhận nuôi một đứa trẻ mang dị tật hàm mặt. Nhưng điều đó đã xảy ra và truyền đi thông điệp để mọi người tiếp tục tin tưởng vào những điều kì diệu trong cuộc sống này mà có thể chính bạn cũng là người tạo nên sự thay đổi, tạo nên những câu chuyện chạm đến trái tim nếu bạn không ngừng yêu thương.

Người Mẹ Ngồi Xe Lăn Đưa Con Đi Phẫu Thuật Hở Môi

Trong chương trình phẫu thuật tập trung cuối cùng của năm 2021, trước khi làn sóng covid khiến các tỉnh thành siết chặt các biện pháp giãn cách và phong toả, có một người mẹ với sức mạnh vĩ đại đã vượt đường xa đưa con đến phẫu thuật khép môi.

Nhà của mẹ con chị Y Chinh ở thôn Diếk Nót, một thôn nhỏ của người Ca Dong, thuộc xã Ngọc Tem, huyện Kon Plông – miền rừng núi xa xôi của tỉnh Kon Tum, giáp ranh với Quảng Ngãi. Hẳn ai cũng còn nhớ trận lũ lụt lịch sử cuối năm 2020, thì xã Ngọc Tem là địa phương chịu ảnh hưởng nặng nề, thuộc điểm có sạt lở nghiêm trọng nhất trong hàng chục điểm sạt lở trên tuyến đường Trường Sơn Đông.

Bão rút, đường vừa được sửa lại, cũng vừa hay chương trình của Operation Smile Vietnam về Quảng Ngãi. Mặc dù phải ngồi xe lăn, chị Y Chinh cũng quyết đưa A Quốc Bảo – con trai nhỏ 17 tháng tuổi của chị đến Bệnh viện Sản nhi Quảng Ngãi mong các bác sĩ có thể chữa lành đôi môi cho con.

Hình ảnh người mẹ ngồi xe lăn đưa con đến, tự mình làm thủ tục cho con, chăm sóc con, đưa con vào phòng mổ là những hình ảnh thực sự xúc động và không thể quên được với đội ngũ tình nguyện viên của Operation Smile. Ca phẫu thuật dài bốn mươi phút, cũng là bốn mươi phút đầy hy vọng nhưng cũng nhiều lo lắng của người mẹ khi đặt trọn tất cả hi vọng vào sau cánh cửa phòng mổ. Trước giờ mẹ của Bảo chưa đi đâu xa bao giờ, vì đôi chân của mẹ không như bình thường, mà gia đình lại sống giữa trập trùng đồi núi. Và hơn ai hết, mẹ hiểu rằng một khiếm khuyết trên cơ thể dù nhỏ thế nào, cũng sẽ khiến cho tương lai con thêm khó khăn, gập ghềnh như những gì mẹ đã phải trải qua. Hơn mọi điều, mẹ Y Chinh chỉ mong Bảo có thể ăn uống bình thường, đến lớp tự tin và lớn lên với giấc mơ vượt qua những dãy núi cao quê mình, điều mà mẹ chưa bao giờ dám mơ tới.

Với chị Y Chinh, hành trình đi tìm lại nụ cười cho con có lẽ là hành trình lớn lao nhất trong đời chị. May mắn thay, chị đã cùng con trai vượt qua hành trình ấy với sự hỗ trợ của các bác sĩ, tình nguyện viên, và cả cộng đồng. Hành trình ấy chúng tôi chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ – TÌNH YÊU mà thôi!

Gia tài của Cha Mẹ

Niềm hạnh phúc của gia đình bé Kim Thùy sau 2 lần bị từ chối phẫu thuật

Con gái anh Hùng quê ở Tiền Giang bị hở môi một bên. Anh làm nghề thợ mộc, vợ anh thì bán quán nước nhỏ nhỏ đơn sơ. Gia đình anh đã phải gồng gánh rất nhiều để có thể trụ lại được qua dịch Covid. May mắn có người em họ giới thiệu tổ chức Operation Smile và đăng ký cho bé Kim Thùy, con gái 1 tuổi nhỏ xíu của anh chị. Ngày mà hai vợ chồng nhận được điện thoại hẹn ngày đi khám mà mừng rớt nước mắt. Nhưng chưa kịp vui được bao lâu thì nỗi lo lắng về tiền bạc để trang trải chi phí cho hành trình chữa môi cho con lại ập đến khiến anh chị phải đem chiếc xe máy – công cụ có giá nhất trong nhà để mưu sinh đi cầm cố.

“Ủa chương trình phẫu thuật miễn phí mà sao anh phải cầm xe để làm gì vậy?”

Anh cười trừ lắc đầu: “Trời ơi cô ơi, để lên đây mổ miễn phí thì cũng phải chuẩn bị tiền để xài trên Sài Gòn chớ. Mà tui đâu có tiền để mua vé xe lên đây, còn tiền ăn uống, tiền ở trọ mấy bữa nữa. Nên thôi tui cầm cái xe để có tiền cho con bé lên đây khám nè.”

3 tiếng ngồi xe đò, 2 tiếng chờ bốc số làm hồ sơ, công sức cả nhà lặn lội đường xa, thời gian chờ đợi, đánh liều cầm cố xe máy nhưng kết quả lại không được như mong đợi. Em bị bạch cầu cao nên không đủ tiêu chuẩn để nhận phẫu thuật. Operation Smile lại hẹn gia đình em 1 tuần sau làm xét nghiệm lần nữa. Vì thế gia đình em lại làm một chuyến lên Sài Gòn. Em bé nhỏ xíu nặng 7kg, cao 60cm lại tiếp tục làm xét nghiệm. Em còn quá bé và sợ kim đau nên các nhân viên y tế cũng phải rất cẩn thận để lấy máu cho em. Kết quả vẫn thế, bạch cầu em vẫn chưa ổn định để được phẫu thuật. Gia đình em lại trở về một lần nữa. Đến lần thứ 3, bạch cầu tuy cao nhưng qua các vòng xét nghiệm kĩ lưỡng, đến siêu âm tim và khám nhi. Bé đã được chấp nhận mổ.

Khi có lịch mổ cho bé Kim Thùy, chị Quyền – mẹ bé cố gắng chăm sóc em cẩn thận hơn để em có sức khỏe đối diện với khó khăn phía trước. Ngày đi mổ, hai vợ chồng anh chị vô cùng lo lắng, nhưng cũng chỉ có thể túc trực ở bên ngoài phòng mổ. Suốt một ngày dài khi em tỉnh lại, anh chị mới thả lỏng tâm trạng của mình. Khi tái khám sau mổ 1 tuần, vết thương của em đang dần hồi phục vô cùng tốt. Đây có lẽ là niềm vui to lớn nhất trong năm 2022 trước khi bước sang năm mới của gia đình nhà bé Kim Thùy.

Câu chuyện của Khiêm

Khiêm là một cậu bé đến từ Hải Phòng, sinh ra trong một gia đình cha mẹ vô cùng yêu thương em. Lúc vừa sinh, mẹ em đã vô cùng đau lòng khi thấy con mình không được lành lặn như những đứa trẻ khác. Khiêm bị dị tật hở môi, ăn uống, bú sữa đều vô cùng khó khăn. Cha mẹ em khắc khoải khôn nguôi với bao lo lắng rồi con mình sẽ như thế nào, làm sao để chữa trị cho con, mai sau lớn lên trông con sẽ ra làm sao, mọi người sẽ kì thị em… May mắn thay, cha mẹ Khiêm đã biết đến chương trình phẫu thuật của Operation Smile, lại đúng vào đợt có nhiều chuyên gia y tế và nhà tài trợ từ Hoa Kỳ đến công tác tại Hà Nội. Biết tin, cha mẹ đón xe từ sớm đưa em đến bệnh viện cho kịp thăm khám. 45 phút con ở trong phòng mổ là 45 phút cha mẹ đứng ngồi không yên, vừa sợ con đau, vừa mong chờ ca phẫu thuật thành công. Sau ca phẫu thuật, cha mẹ Khiêm thật sự vỡ oà trong hạnh phúc. Anh chị cứ ngắm mãi khuôn mặt xinh xắn với nụ cười của con đã được chữa lành, đã là một Khiêm đẹp trai, kháu khỉnh của cha mẹ.

Câu chuyện của Khiêm cũng là một trong hàng chục ngàn câu chuyện của những đứa trẻ và các bậc cha mẹ khi biết con mình sinh ra mắc dị tật hàm mặt, cho đến khi con được nhận phẫu thuật với chất lượng điều trị y tế tốt nhất tại Operation Smile. Cứ mỗi một đứa trẻ được chữa lành, chúng tôi biết mình có thêm một động lực để tiếp tục hành trình nụ cười cho trẻ em Việt Nam.

Câu chuyện của Sớ – Cảm ơn vì một lần tin tưởng!

Cứ Thị Sớ là một cô bé người H’Mông có dị tật khe hở môi và hàm ếch, em sống tại một vùng sâu thuộc tỉnh Lào Cai. Năm 2020, nhờ sự hỗ trợ của Thầy giáo Quyết, Sớ may mắn đến với Operation Smile và được điều trị hở môi. Tuy nhiên, sau đó Sớ vẫn cần phải tiếp tục đóng khe hở trong vòm miệng để giảm bớt khó khăn trong việc ăn uống và phát âm của em.

 

Hai năm sau, nhờ sự thuyết phục ân cần của thầy Quyết và Tiến Lâm – nhân viên của Operation Smile, gia đình Sớ đã đồng ý đưa cô bé xuống Hà Nội để tiếp tục quá trình phẫu thuật. Tuy nhiên, vì hai bố con Sớ đều bị Covid-19 nên đành phải quay về Lào Cai, mang theo nhiều nỗi lo lắng và sự bế tắc. Một năm sau đó, vào tháng 3/2023, Operation Smile tổ chức chương trình phẫu thuật Nụ cười tại Hà Nội. Trùng hợp thay, trước ngày khám sàng lọc, hai cha con Sớ đã được những người bạn của Operation Smile biết được và hỗ trợ đưa hai cha con em Sớ xuống Hà Nội. Cuối cùng, gia đình Sớ cũng đồng ý cho em thăm khám tại bệnh viện để có được nụ cười hoàn hảo.

 

Sau khi xuất viện, bố Sớ nghẹn ngào hạnh phúc không nói nên lời mà nắm chặt lấy tay Lâm không ngừng cảm ơn. Niềm vui của bố Sớ, của đội chương trình Operation Smile, của các bác sĩ, điều dưỡng đã mổ cho em, và trên hết đều xuất phát từ niềm vui vì mọi người đã cùng chung tay làm được một việc kì diệu: Đem sự BÌNH THƯỜNG đến cho Sớ. 

Câu Chuyện Của Danh

Câu chuyện về Danh

Hình: Margherita Mirabella

Khi vô tư chơi bóng và cầu trượt cùng đám bạn ở một xã vùng sâu vùng xa của tỉnh miền núi Hòa Bình, một cậu bé 3 tuổi, Danh, dường như không hề bận tâm tới dị tật khe hở môi bẩm sinh của chính mình.

Tuy nhiên bất cứ khi nào đám bạn gọi cậu bằng cái biệt danh “Sứt”,  không kiềm chế được cơn giận do bị trêu chọc, Danh sẽ lao vào đánh những kẻ bắt nạt mình cho tới khi chúng ngừng việc nói cái biệt danh đầy xúc phạm đó.

Nhưng đáng kinh ngạc rằng, Danh chưa bao giờ khóc khi bị chế nhạo như thế. Đây chính là minh chứng cho tình yêu thương vô điều kiện và sự ủng hộ cần thiết từ gia đình cậu bé. Mẹ Danh – chị Ái và người cha – anh Luyến chưa từng gặp ai có dị tật khe hở môi cho tới khi Danh được sinh ra. Với họ, điều đó chẳng hề quan trọng khi so với niềm vui đón đứa con thứ ba của gia đình. Nữ hộ sinh của Ái đã giải thích rằng việc một đứa trẻ sinh ra với dị tật khe hở môi không phải là một điều hiếm gặp, và hoàn toàn có thể điều trị bằng phương pháp phẫu thuật.

Khi trạm y tế xã hướng dẫn gia đình về cách chăm sóc cho Danh, cậu bé đã không gặp bất cứ khó khăn nào trong việc bú mẹ – trong khi nhiều đứa trẻ có dị tật khe hở môi – hàm ếch khác, điều này là rất khó khăn, thậm chí là không thể. Với một số gia đình không đủ điều kiện tài chính, họ cũng không đủ tiền để chi trả chi phí phẫu thuật. Gia đình Danh cũng thế, là một gia đình thuần nông, cuộc sống dựa vào mảnh vườn và thửa ruộng. Chính vì thế, lựa chọn duy nhất là đăng kí trường hợp của Danh với chính quyền địa phương, để khi có chương trình phẫu thuật miễn phí, chính quyền sẽ thông báo cho gia đình.

Rồi ngày đó cũng đến, chính quyền xã thông báo có chương trình phẫu thuật miễn phí của Operation Smile tại Hà Nội, gia đình Danh đã vô cùng vui mừng.  Bố Danh, bà nội và người chú của Danh đã đưa cậu bé xuống Hà Nội với niềm hi vọng rằng bé sẽ được phẫu thuật. Trên chuyến xe kéo dài hai tiếng rưỡi đồng hồ, ai cũng bồn chồn và lo lắng, vì đây là lần đầu tiên họ xuống một thành phố lớn. Ở nhà để chăm đứa con thứ 4 mới chào đời, chị Ái cũng bồn chồn không kém, thấp thỏm mong đợi tin tức của cả nhà.

Tại bệnh viện nơi diễn ra chương trình, gia đình Danh rất ngạc nhiên khi gặp gỡ nhiều gia đình khác cũng trong hoàn cảnh tương tự. Trong bầu không khí đầy sự đồng cảm, họ đã chia sẻ rất nhiều về những kinh nghiệm chăm sóc một đứa trẻ có dị tật khe hở môi – hàm ếch. Tuy nhiên, sự đồng cảm dần dần nhường chỗ cho sự thất vọng: trong quá trình khám sàng lọc – một bước vô cùng quan trọng trong việc đảm bảo an toàn phẫu thuật – các bác sĩ cho biết Danh đang bị sốt, do đó cậu bé không thể được phẫu thuật trong chương trình lần này. Gia đình Danh sẽ phải chờ thêm 4 tháng nữa, khi chương trình tiếp theo được Operation Smile tổ chức tại Hà Nội.

4 tháng trôi qua mà cảm tưởng như quá lâu với những người đang chờ đợi. Rồi ngày đó cũng tới, Danh và bố mẹ lại khăn gói xuống Hà Nội để tham gia chương trình phẫu thuật của Operation Smile, nuôi hi vọng về cơ hội thứ hai để có được nụ cười lành lặn cho cậu bé. Lần này, sức khỏe của Danh tốt và đảm bảo đủ các điều kiện để tiến hành phẫu thuật. Sau 45 phút trong phòng mổ, cậu bé “Sứt” đã hoàn toàn lành lặn. Sáu tháng sau ca phẫu thuật, khi vết mổ hoàn toàn bình phục, mẹ Danh cho biết cả gia đình đã vui mừng khôn xiết khi đôi môi Danh được chữa lành như bao đứa trẻ bình thường khác, sức khỏe của Danh thậm chí còn được cải thiện hơn và điều quan trọng, là mẹ Danh có thể hiểu hoàn toàn những gì cậu bé nói.

Sau khi phục hồi hoàn toàn sau ca phẫu thuật đổi đời, Danh đi học trở lại. Tại trường, thỉnh thoảng cậu bé vẫn xô xát với đám bạn của mình, nhưng lũ trẻ không bao giờ gọi Danh là “Sứt” nữa.

Mẹ Danh còn cho biết, chị và gia đình vô cùng biết ơn những người ủng hộ và tình nguyện viên của Operation Smile – những người đã làm thay đổi mãi mãi cuộc đời con trai mình, giống như đã thay đổi cuộc đời của hơn 60,000 trẻ em khác trên khắp đất nước khi Operation Smile bắt đầu hoạt động tại Việt Nam.

Nguyễn Triệu Hải Băng – Nụ Cười Còn Mãi

Nguyễn Triệu Hải Băng, một em bé 6 tháng tuổi, bị bỏ rơi vì bé sinh ra với một khuôn mặt không lành lặn, may mắn được nhận nuôi và sống giữa tình thương của những người tu hành. Với Hải Băng, sống sót đã là một điều kì diệu chứ chưa nói đến một tương lai được đi học, có bạn bè như bao đứa trẻ bình thường khác.

Sư cô Nguyên là người đã cưu mang bé khi bé chỉ mới được 2 tháng 4 ngày. Lúc đó, bé bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, cân nặng chỉ vỏn vẹn 2,15 kg. Sư Nguyên kể với chúng tôi rằng sau khi đón bé về, suốt tuần đầu tiên bé hầu như không ăn uống được, dù chỉ là một chút sữa. Mọi người đều cho rằng bé sẽ không sống nổi. Thế mà, bằng tình thương và sự kiên nhẫn, bằng tất cả sự cố gắng với tấm lòng nhân hậu, ngày từng ngày, sư cô chăm chút, săn sóc cho Hải Băng để bé khỏe mạnh hơn từng chút, từng chút một.

Dù thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhờ tình thương của những người tu hành, nhưng dị tật trên khuôn mặt Hải Băng vẫn chưa được chữa lành. Sau cánh cửa chùa, bé vẫn gặp rất nhiều khó khăn trong những việc được coi như bản năng như ăn và uống, chưa kể đến việc “được coi là một đứa trẻ bình thường”. Cho đến một ngày hữu duyên, một nhóm nhân viên của FPT biết tới hoàn cảnh của bé và mang đến tin vui về chương trình phẫu thuật của Operation Smile Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh. Với sự giúp đỡ tận tình từ các tấm lòng FPT, sơ Nguyễn đã đưa Hải Băng tới ngày khám sàng lọc của chương trình.

Trong vòng tay của những tình nguyện viên, trên môi Hải Băng luôn nở một nụ cười, dù chưa trọn vẹn nhưng nụ cười của em gây xúc động mạnh tới trái tim của mọi người. Và khi bác sĩ thông báo bé là một trong những đứa trẻ được phẫu thuật vào ngày đầu tiên, không chỉ riêng Sư Nguyên mà những tình nguyện viên, bác sĩ, nhân viên y tế, gia đình bệnh nhân khác đều vô cùng vui mừng vì biết rằng, sau cuộc phẫu thuật, cuộc sống của Hải Băng sẽ thay đổi rất nhiều. Đặc biệt, nụ cười của em sẽ tươi xinh và rạng rỡ hơn.

Buổi sáng sau ngày phẫu thuật, cô y tá vệ sinh vết thương và thay băng cho Hải Băng trước khi bé được xuất viện. Mặc dù vết thương mới còn rất đau, nhưng bé tuyệt nhiên không khóc, bé nằm ngoan ngoãn trên giường và nhìn mọi người bằng ánh mắt trong veo, trong tinh khiết như chính những tình thương đã cứu sống, cưu mang và giúp đỡ bé qua giai đoạn khó khăn nhất của cuộc đời.

Trước khi nói lời tạm biệt, Sư Nguyên giờ đây đã có thể tự tin chia sẻ những kế hoạch về tương lai của Hải Băng: “Từ nay con đã không cần phải giấu mình trong chùa để tránh những cái nhìn kì thị về khuôn mặt không lành lặn của mình nữa, mà có thể tự tin hòa nhập với cộng đồng. Nếu có duyên với nhà Phật, bé có thể quy y. Nhưng nếu bé muốn học Đại học, nhà chùa sẽ giúp bé. Chuyện đi học bây giờ không còn là điều gì đó quá xa vời.”

K’ Quý – Điều kì diệu từ Nụ Cười

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy K’Quy là khi em đang ngồi cùng bà ngoại ở hành lang bệnh viện. Đôi mắt ngây thơ của em ngay lập tức thu hút chúng tôi. Đôi mắt ngây thơ không có gì ngoài nỗi buồn, sự bối rối và sợ hãi. Bà nội K’Quy kể rằng K’Quy đã 7 tuổi nhưng cháu không nói được tiếng Việt mà chỉ có thể giao tiếp với bà ngoại.

K’ Quy sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng sâu vùng xa huyện Lâm Hà, tỉnh Lâm Đồng. Bà em mô tả với chúng tôi về ngôi nhà của hai bà cháu, nó không hẳn là “một ngôi nhà” vì nó gần như trống rỗng, chỉ có những đồ nội thất cơ bản nhất, không có tivi và xe. Gia đình K’Quy có một mảnh đất nhỏ để canh tác. Trước đây họ chỉ thu hoạch một vụ một năm, tuy nhiên, vài năm trở lại đây, do thời tiết khắc nghiệt nên cuộc sống  ngày càng khó khăn. Do đó, cha mẹ em phải làm bất cứ điều gì họ được thuê để kiếm thêm tiền trang trải cuộc sống.

K’Quy thường ở nhà một mình. Thỉnh thoảng hàng xóm giúp trông K’ Quy vì anh trai đi học còn bố mẹ đi làm cả ngày ở ngoài. Bà ngoại cũng ở khá xa nên không thể về thăm K’Quy thường xuyên được. Lần này, khi biết về chương trình phẫu thuật Nụ Cười, bà nội em đã gác lại mọi công việc để cùng K’Quy vào Sài Gòn. Hơn tất cả, bà chỉ mong K’Quy có được nụ cười xinh tươi như mọi đứa trẻ khác.

Bà của K’Quy chia sẻ, mặc dù K’Quy phát âm rất chậm nhưng cháu rất thông minh và lanh lợi. Bà mong sau khi phẫu thuật, K’Quy có thể đến trường như anh trai và các bạn khác. Tuy nhiên, chỉ sau đó ít phút, bà đã lưỡng lự và nói rằng “Bố mẹ K’Quy cũng muốn cho cháu đi học nhưng sợ không đủ tiền đóng học phí cho hai con!”. Những lời tuyệt vọng đó cứ mãi lẩn vẩn trong đầu chúng tôi.